Ngôn ngữ đạo Phật có câu: “Đời là bể khổ” Nghĩa là, khi được sinh ra trên đời, gặp nhiều chuyện khổ: như bố mẹ nghèo , không có tiền cho đi ăn học. lớn lên vì thất học, phải làm lụng vất vả kiếm không đủ tiền để lập gia đình; đến khi lập gia đình, thì không đủ tiền nuôi con, nên con không được đi học, ở nhà làm linh tinh, giúp bố mẹ nghèo sống qua ngày, mãi mà không xây được căn nhà. Nếu sống lương thiện đạm bạc, thờ cúng ông bà tổ tiên, thờ cúng Phật Tổ, phật Bà Quan Âm; Thì khi chết đi, được an lòng vào cõi tiên. Nếu độc ác, ăn cắp, ăn cướp, giành giật, đánh , giết người, thì chết đi bị đày xuống địa ngục- khổ càng thêm khổ.
Tôi nói rằng :” Sướng , khổ là tại nơi tâm hồn mình, khi sanh ra mà biết lao động, và coi lao động laø moät vieäc thöïc söï haïnh phuùc, coi mhöõng ngöôøi quanh mình laø nhöõng vinh haïnh ñöôïc soáng gaàn hoï, giuùp ñôõ boá meï, giuùp ñôõ chò em, giuùp ñôõ xoùm gieàng, raûnh thì ca haùt, uoáng röôïu nhaït
Tóm lại chúng ta có thể tự nguyện hy sinh thể chất, tâm hồn là có định hướng lương tâm mình thành một người quân tử, đó là việc giúp đời và cứu người: giúp đời là dùng trí tuệ mình khai phá những kiến thức mới và vận dụng những kiến thức đó, giúp cho cuộc sống nhân loại tươi vui trong lao động, hạnh phúc ấm no. Cứu người là kiên quyết triệt phá những hiện tương nguy hiểm do thiên nhiên và con người tạo ra ảnh hưởng xấu đến sức sống của cộng đồng loài người. Như vậy, việc giúp đời và cứu người là một ý nghĩa của hai việc, là như nhau đối với định chế của người quân tử, của người anh hùng. Người anh hùng quyết thắng đối thủ bắng cách vượt qua được những hiện tượng thiên nhiên tàn khốc và vượt qua tiêu diệt những quỷ kế tàn ác nhất của những kẻ hiểm ác tạo ra cho con người lương thiện.