8.5 Giải mã nguyên sinh ở cơ thể người

Con người sinh ra ở trái đất thuộc hệ mặt trời và thuộc vũ trụ thực tại. Ta có cơ thể AND thực tại với bản gốc là ADN nguồn của vũ trụ vĩnh cửu. Ta có phần hồn âm (đang sống) với bản gốc là linh hồn dẻo dương (đang sống).Khi người ta chết đi, ta có ADN thực tại là âm, linh hồn là dương, linh hồn dẻo là âm và ADN nguồn là dương.

 

 



 


            Chỉ có ADN thực tại là cấu tạo hóa học nuôi cơ thể thực tại bao gồm các nguyên tố hóa học và những phần nguyên sinh còn lại.


Các phần về ADN nguồn, linh hồn thực tại và linh hồn dẻo đều thuộc về nguyên sinh chất .Trong phần giải thích trước, tôi đã mô tả nguyên sinh gồm 4 chất : năng lượng, định hướng, linh hồnADN nguồn. ( Chất này sẽ chuyển sang chất kia ở tốc độ chuyển động của nguyên sinh). Khi chúng ta mô tả cơ thể người, thì phần năng lượngđịnh hướng  ẩn.


 


Khi con người còn sống ta thấy (* 1) vật chất hóa học là ADN thực tại chiếm ¼, còn ba chất khác là thuộc nguyên sinh chiếm ¾ cấu trúc cơ thể. Khi con người chết đi ,ta thấy thể chất bị phân rã và ADN thực tại dần tiến đến 0 ( phân rã hoàn toàn), người ta cố tẩm liệm xác và bảo quản cho xác chết chậm phân rã để duy trì ADN thực tại. Nếu bảo đảm được thì cơ thể chết đi vẫn có thể tồn tại mãi mãi. Vì vậy chúng ta những người còn sống vẫn có cơ hội gặp lại người âm qua linh hồm của họ.


 


8.5.1   Mối quan hệ tiệm cận các linh hồn của người đang sống và người đã chết.


Người đang sống có ADN nguồnlinh hồn thực tại là âm (-), tuy nhiên linh hồn dẻo là  dương. Linh hồn dẻo là phạm trù chất của vũ trụ vô tận. đó là linh hồn vĩnh hằng mang điện tích dương(+). Khi một người đã chết thì linh hồn thực tại từ âm (-) chuyển sang dương (+). Như vậy khả năng tiếp cận giữa người đang sống có mạng chí âm (linh hồn dẻo là gần với âm (-) ). Sẽ có khả năng tiếp cận với người đã chết thông qua linh hồn thực tại dương(+). Thực ra dấu (+) của linh hồn thực tại này cũng ngang ngửa dấu (-), vì nó sẽ chí (+) chí âm(-)  nghĩa là hơi dương một chút. Như vậy khi linh hồn đủ gần âm (-), thì trùng với linh hồn thực tại gần (+). Nếu hai phạm trù này được đặt vào một trường định hướng, thì chúng sẽ gặp nhau!?. Quả thực người sống và người đã chết, tuy ở hai không gian khác nhau, nhưng trong những điều kiện đặc biệt sẽ gặp được nhau và còn có khả năng trao đổi ngôn ngữ qua lại để hiểu và sắp đặt lại một sự an bài tín nghĩa vì nhau.


Khi mới sinh ra con người có vị thế tương quan như sau:

 

 



 


Khi đứa trẻ được hình thành từ trứng và tinh trùng, ta thấy rõ quá trình chuyển đổi từ AD N  nguồn sang ADN thực tạilinh hồn thực tại chuyển qua linh hồn dẻo. Điều đó có nghĩa là:ADN nguồn gốc vũ trụ sinh hóa thao túng tuổi trẻ của con người kể từ đậu thai đến khoảng 5 tuổi hoặc hơn nữa. Tuy nhiên, càng lớn lên thì ADN nguồn sẽ càng chuyển sang âm tính ( tính lặn) để cho ADN thực tại của con người trỗi dậy làm chủ cơ thể con người mãi về sau, cho đến khi con người già yếu gục ngã. Lúc này lại có một cuộc hoán đổi ADN thực tại chuyển dần sang dấu âm(-) và ADN nguồn sang dấu dương (+). Trong quá trình hình thành con người ta thấy đi sóng đôi với ADN nguồn và ADN thực tại, còn có cặp linh hồn dẻo và linh hồn thực tại hoán đổi vị trí cho nhau. Khi đứa trẻ tượng hình trong bào thai, sẽ có trạng thái linh hồn thực tại dương (+) dần chuyển dấu sang âm(-), thế chỗ cho linh hồn dẻo từ âm(-) sang dương(+), từ đó chúng ta suy ra giả thuyết về luân hồi là đúng, bởi vì trong cây phả hệ của dòng tộc mang nặng gánh ADN dòng tộc, cho nên khi một người chết đi và linh hồn được siêu thoát, tức là tự thân linh hồn đó đã cải lão hoàn đồng và trở về với dòng họ trong tương lai, ở nơi những bào thai cho cùng hệ   ADN dòng tộc ( hoặc gần gũi) giống như đầu thai vậy. Đó là quang cảnh khi người ta chết đi, linh hồn thực tại từ âm (-) chuyển sang dương (+) và sau khi siêu thoát sẽ được đầu thai. Ta nói quá trình đó là một định hướng  vậy nó là dương(+), sau khi linh hồn đã đầu thai thì nó chuyển sang dấu âm(-)( linh hồn thực tại ẩn), nhường chỗ cho linh hồn dẻo mang dấu (+) của một đứa trẻ chuẩn bị được sanh ra.


 


8.5.2       Hé mở bức màn của các vũ trụ song song.


 


Vũ trụ rộng lớn phi thời gian mà ta còn gọi là vũ trụ sinh hóa đàn hồi vĩnh cửu là:khoảng lớn vô tận chứa đựng nhiều các vũ trụ thực tại khác nhau.Không gian của vũ trụ thực tại là chiếm chỗ trong không gian bức xạ sinh hóa vĩnh cửu. Không gian bức xạ sinh hóa vĩnh cửu là dạng phi vật chất thông thường có thể chưa xác định trong bảng tuần hoàn các nguyên tố hóa học; tôi tạm gọi là bức xạ nguyên sinh. Nếu nguyên sinh là một chất đồng nhất thế nào đó thì ta cũng có thể gọi là” chất nguyên sinh” hoặc là tập hợp nguyên sinh. Vừa qua khi soi xét chất nguyên sinh ta nhận thấy chúng có thể chuyển dấu từ (-) sang (+); trong đó dấu (-) tức là ẩn, và dấu (+) tức là hiện. Khi nguyên sinh chất phát xạ có định hướng, chúng sẽ mang dấu (+), và khi nguyên sinh thu mình lại thì chúng mang dấu (-). Khi con người chết đi,ADN thực tại chỉ còn vương lại trong xương ( các phần khác bị phân rã nhanh chóng). Như vậy nguyên sinh trong ADN  vương vấn lại trong xương ( đang bị phân rã) là rất yếu, bởi vậy nó phải nhờ cậy đến ADN nguồn. ADN nguồn lúc này là dấu dương(+), nên nó sẽ phát huy linh hồn dẻo dấu âm(-), chuyển linh hồn dẻo sang linh hồn thực tại; biến linh hồn thực tại âm(-) thành linh hồn thực tại dương(+), và đó là sự định hướng để linh hồn thực tại dương(+), nhập hồn vào một trứng mới thụ tinh. Quá trình đó ta gọi là thâm nhập nguyên sinh để mở mắt cho sinh linh. Như vậy một người mới hình thành.


 


8.5.2.1Vũ trụ song song cận thực tại.


 


Vũ trụ tâm linh song song với tâm thể của loài người. Trong vũ trụ thực tại gọi là vũ trụ song song lạnh ( năng lượng rất yếu). Tâm linh trong song song lạnh là một ức chế ADN dòng họ và linh hồn người đã chết nằm trong một cảm giác của cuộc sống trước khi chết được kéo dài ra nhờ năng lượng của bức xạ sinh hóa vũ trụ vô tận. nếu bảo quản xác chết không đạt yêu cầu, ADN của thần xác đó bị phân hủy toàn phần thì tâm linh của xác chết đó không còn mang tính dòng họ, gia phả nữa mà nó trở về trạng thái tâm thần dẻo nguồn gốc vũ trụ vĩnh cửu( triệt dòng họ), Vũ trụ song song cận thực tại, là tâm linh của người đã chết, may nhờ cơ thể ADN còn sót lại trong xương cốt chưa bị phân rã, đã nuôi tâm linh dòng họ (gia phả) đó sống còn. Vũ trụ tâm linh song song lạnh là cận của vũ trụ tâm linh sinh hóa vĩnh cửu nóng ấm và đàn hồi. Như vậy vũ trụ tâm linh thực tại là một vũ trụ sinh hóa lạnh, là cặp bài trùng của sự sống và chết ở con người. Và Vũ trụ song song nóng ấm ( vũ trụ sinh hóa vĩnh cửu) là bao trùm hai vũ trụ tương hỗ: vũ trụ thực tại và vũ trụ linh hồn song song lạnh. Vũ trụ song song lạnh là linh hồn sinh hóa của vũ trụ thực tại. Vũ trụ song song nóng ấm là đức cha, mẹ của cặp bài trùng vũ trụ thực tại và linh hồn song song của chính nó.


 


8.5.3       Sự bất tử nằm ở đâu?


 


Con người được cấu tạo thành từ vật chất và phi vật chất, trong đó một số các nguyên tố hóa học đã được dần hình thành tập thể hữu cơ trong một không gian sinh hóa liền kề thể nguyên sinh( đại diện của phi vật chất) đã khai sinh các tập thể hữu cơ thành sinh vật  (thực vật + động vật.). Tập hợp của nguyên sinh là đại diện của sự bất tử. Ngay cả khi con người chết đi thì ADN thoái hóa sẽ nhờ ADN nguồn ( nguyên sinh), cung cấp năng lượng để linh hồn dẻo ( nguyên sinh), hình thành linh hồn thực tại là cơ sở đầu thai của con người.Nếu linh hồn thực tại không đầu thai vào gia phả được, thì nó phải tồn tại lay lắt, héo úa dần dần cho đến khi bộ xương trong ngôi nhà mồ bị phân rã đến hết. Lúc đó linh hồn trở nên trong vắt và trùng với linh hồn dẻo( nguyên sinh). Linh hồn chung của vũ trụ vĩnh cửu- Kết thúc tập tin của gia phả!


 


Trên quan điểm đó, người ta có tục ướp xác. Nếu ta để một thân xác vào một dung môi như hổ phách, bọc ngoài bằng vàng và chôn trên đỉnh núi thì ADN thực tại có thể được lưu trữ hàng triệu năm… Tuy nhiên, không ai muốn  vì sự bất tử như là một linh hồn thực tại sống trong muôn trùng lạnh giá của cõi vĩnh hằng.


Chúng ta chỉ muốn sống bất tử ngay trong ADN thực tại sao cho hòa quyện được với ADN nguồn. Linh hồn ẩn của ta hòa huyện với linh hồn dẻo (nguyên sinh). Nói một cách khác tức là ta sống tiệm cận với ADN nguồn và linh hồn dẻo là những thành phần của tập hợp nguyên sinh. Sự bất tử của con người là hòa mình vào nguyên sinh. Tuy nhiên như chúng ta được biết tập hợp thể nguyên sinh là dạng phi vật chất, không có tác dụng với vật chất hóa học, mà chỉ kết hợp song hành với các phần tử sinh học trong trường năng lượng hóa sinh. Bởi vậy, chúng ta phải trở thành các bình acquy sinh hóa có thể nạp được tập thể nguyên sinh trong các trạng thái năng lượng cao nhất có thể.


 


Một số loại khí trơ, khí hiếm của các loại vật chất thể loại vô định hình (giống như nhựa thông, hổ phách, thủy tinh, các loại đá trong vắt (kiểu tồn tại như
thạch Anh – kim cương)). Các loại vật chất này có khả năng kết hợp thành phân tử sinh học có tính bán dẫn, phát sáng cơ thể cùng với chất nguyên sinh cấu tạo thành vách của động vật sinh học của vũ trụ vô tận, kể cả chúng ta (loài người) cũng sẽ tiến hóa sao cho cơ thể ở mức bức xạ sinh hóa sẽ được chuyển thành đồng chất như chất nguyên sinh (hoặc tương tự). Như vậy, vạn vật trong vũ trụ thực tại đều quay tròn, bay vòng tròn và dịch chuyển không ngừng. Chúng ta đứng trên vỏ trái đất cũng được dịch chuyển như vậy. Bởi như thế, chính chúng ta đang trở thành một nguồn nhập năng lượng và phát năng lượng.


 


Chính những điều mà tôi muốn các bạn đọc qua, suy nghĩ và trải nghiệm trong cuốn sách này là để chúng ta bay cao và bay xa trong hành trình vô tận của loài người, lãng du trong không gian và thời gian vĩnh cửu và trên hết là sự cảm nhận hạnh phúc trong thiên đường mà chúng ta đang chiếm chỗ.