Phép mở Cánh Cửa Trường Sinh

PHÉP MỞ CÁNH CỬA TRƯỜNG SINH

     Con người khi đã được sinh ra thì cũng có lúc sẽ mất đi. Người ta nghĩ rằng sau khi chết chúng ta vẫn nằm trong cõi vĩnh hằng. Tôi nghĩ rằng sự bất khuất của con người là một ý chí cứu cánh, cứu rỗi loài người trong cuộc hủy diệt của hệ mặt trời. Sức mạnh của chúng ta là khi đang sống còn vì khi chết đi chúng ta chỉ còn là linh hồn không có sức mạnh. Vì vậy quá trình chiến đấu với cái chết từng giây, từng phút, từng giờ, ngày, tháng ,năm chính là học thuật mà chúng ta phải học. Tôi nói rằng: “Đó là cánh cửa Trường Sinh ”.

     Cuốn sách mà tôi viết ra là một khao khát sống của một cậu bé lẽ ra đã chết từ năm 15 tuổi bởi bệnh đau màng não Nhật Bản. Nhưng sự bất khuất của con người có đức tin vào Chúa Trời và Thánh Nhân, Phật Tổ … đã được cứu rỗi khỏi cái chết sớm. Cũng như có nhiều bậc Thánh Nhân đã tự tu luyện thành tiên, thành phật như những câu truyện truyền thuyết mà chúng ta đã bắt gặp trong đời thường ở đình, chùa, miếu thờ … Cũng như quan điểm trong đạo Phật có Đạo Lão. Đạo Phật là trường sinh bất tử, Đạo Lão là tu luyện thành tiên thì có thể sống nhiều trăm năm, hàng ngàn năm. Từ ngàn năm xưa kia con người đã có phép luyện Thiền Học và Khí Công dưỡng sinh. Những phép học khí công đó bao gồm luyện cho cơ thể khoẻ mạnh và luyện tập kết hợp khí công và võ công nhằm bảo vệ bản thân mình và gia đình mình khỏi các vấn nạn trộm cướp. Và nhờ vậy đã sinh ra một nền võ thuật Trung Hoa vĩ đại đó là Thiếu Lâm Tự. Có nhiều nền võ thuật khác cũng oai hùng  không kém của người Châu Au ,Châu A , Châu Phi, Mỹ La Tinh ….

     Và cho đến ngày nay xã hội loài người đã nhận ra một cứu cánh nhằm tăng cường sức mạnh cơ thể bằng khí công Trung Hoa hoặc Yoga An Độ. Tuy nhiên, đó  cũng chưa phải là học thuật trường sinh. Duy trì sức khoẻ, đối phó với thiên nhiên, chữa trị các  bệnh lý trong lục phủ ngũ tạng, trong xương, trong cốt, trong đầu … Tất cả những khoa học đó cũng chỉ là một phần nào trong Kỹ Thuật Trường Sinh.

     Kỹ Thuật Trường Sinh hay còn gọi là Đại Học Trường Sinh cần được nhập vào chúng ta thong qua cánh cửa trường sinh. Tại sao nói lòng vòng như vậy? Chẳng qua chúng ta đang vượt tâm trí hỗn loạn đa âm, đa sắc, đa thần vào một định hướng duy nhất, chỉ có một con đường đi và một lòng tin không thể lay chuyển được đó là ý chí bất khuất của con người trước vũ trụ bao la vô tận về cả thời gian, không gian. Ý chí đó đã tồn tại ở vũ trụ trước chúng ta và sau chúng ta, quan trọng là chúng ta phải thuộc về ý chí đó. Hãy nhìn thẳng vào thực thể con người, hãy định hướng tăng cường sức khỏe của con người gấp nhiều lần ngày nay và thứ nữa quan trọng gấp bội là cải tạo các lập luận đưa tư duy sáng tạo đến những giới hạn cao cấp hơn nưa nữa sao cho đạt hiệu qúa đến độ: nếu cần thiết là làm được. Nói đơn giản lại là sức khoẻ bền vững và trí tuệ siêu việt (linh hồn bất khuất).

     Dùng biện pháp nào để đạt được hai định hướng (sức khoẻ và thần tài)?

     Xem ra cuộc chiến chống lại cái chết tức là chúng ta chống lại các quy định của AND của chính cơ thể chúng ta? Thực chất không phải hiểu như vậy mà cần phải hiểu khác đi .Cần phải hiểu theo tính cộng tác cùng tư duy cải tiến lại những quy định xưa cũ thành những quy định mới, về thể chất con người chúng ta không thông minh hơn những quy định ton tại của ADN của chúng ta. Chúng ta chỉ ước nguyện là cải tiến một ít, từng ít một như là một ý nguyện, và cố gắng vì ý nguyện đó. Chúng ta chỉ cầu xin được làm kẻ giúp đỡ cho hệ điều hành ADN ở những chỗ bị khiếm khuyết.

     Ví dụ các thông tin về suy giảm xương ở tuổi 35 – 40, ở tuổi khoảng 40 hệ xương bị suy giảm từ từ. Nếu ta thử nhảy xa và sau đó là hậu quả đau hai đầu gối. Đó là vì hiện tượng vôi hoá xâm lăng vào mặt ngoài của xương nối các gân cơ bám vào, những vách bám bị vối hoá sẽ bị rung động, bị thương nhẹ làm cho chúng ta nhận thấy đau đớn, nếu hoạt động thể thao mạnh. Từ đó chúng ta không dám thể thao mạnh nữa mà từ từ chuyển động …

     Hệ ADN của chúng ta chẳng qua là một thông tin đã được mã hoávề qúa trình sống của loài người qua nhiều triệu năm. Ngày xưa tuổi 40 là tuổi tận cùng của sức sống con người khi xương bắt đầu lão hoá là lúc con người không đủ sức kiếm sống nữa và sẽ bị đói và rét. Ngày nay con người sống trong những điều kiện lý tưởng không cần phải chạy, nhảy, săn bắn, bơi lội, leo trèo kiếm sống, hơn nữa có hệ thống y tế khoa học. Tóm lại, sau khi không chạy nhanh, nhảy cao, nhảy xa được nữa thì hoạt động thể thao được duy trì ở nhịp độ thấp, chậm dần. Các điều kiện sống tiện nghi và khoa học ăn uống, chữa bệnh bằng thuốc đã duy trì tuổi con người thêm 40 năm nữa, tức là 40 + 40 = 80 tuổi, cá biệt có những cơ thể sống đến 100 tuổi.

     Thực chất, sau nhiều triệu năm con người đã không khoẻ hơn trước là bao nhiêu? Từ ý nghĩ đó tôi đã dùng cơ thể mình để trải nghiệm về thể chất xem có đúng là chúng ta bị quy định ở biên giới 100 tuổi hay không?

     Năm tôi được 50 tuổi (2001), tôi thành lập đội bóng đá Minh Long .Trước đó 10 năm tôi bị bong gân nặng đầu gối phải (lật chân bốn phía), tôi đã dùng phương pháp soáy huyệt, ấn huyệt tri hết bong gân – Mục tiêu của tôi là được đá banh. Cho đến hôm nay (tháng 12 năm 2007) đội bóng Minh Long ngày càng lớn mạnh và tôi vẫn tham gia đá banh san cỏ lớn đủ kích thước. Tuy nhiên, cuộc kiểm tra thể lực đó không phải dễ dàng .Trong 7 năm vừa qua thì 3 năm đầu là tệ hại nhất .Nếu ta đá một trận vừa phải thì phải nghỉ 15 ngày, sau đó hai chân mới khỏi đau, với điều kiện tôi là một nhà ấn huyệt, soáy huyệt thâm niên 10 năm … Đó là năm thứ 1, sang năm thứ 2 một tuần đội Minh Long đá hai trận và đầu gối vẫn đau nhức, tuy nhiên vẫn có thể đá hai trận. Từ năm thứ 3 đến năm thứ  4 thì cơ thể hồi phục tốt hơn tức là khoảng sau khi đá banh 3 ngày hai đầu gối hết đau (lúc này là năm 2005). Lúc này tôi đã là một nhà khí công 20 năm – 15 năm huyệt đạo học và 10 năm Đại Học Trường Sinh. Năm thứ 5, thứ 6 và thứ 7 của trải nghiệm đá banh, tôi phát hiện ra một điều: nếu ta hoạt động thể thao nhịp điệu mạnh, nếu cơ thể ta hoạt hoá trường năng lượng trường sinh thì cơ thể ta quy nạp được nguồn Calsum trực tiếp dùng cho xương và trường năng lượng khí công. Hiện tại, cách một ngày tôi uống ½ viên CalciumSandor 500 mg. Từ đầu năm 2007 đến nay 12/2007, sau các trận đá banh tôi đã hết đau hai đầu gối. Cơ thể tôi hiện sánh ngang một người thanh niên 40 tuổi.

     Cuộc trải nghiệm này nói lên nhiều điều: thứ nhất qui định về loãng xương đã được thay đổi, từ tất yếu loãng xương chuyển thành có thể khắc phục và sau hết là hoàn toàn chuyển biến tích cực, xương đã được dẻo hoá, trẻ hóa, ngoài ra về tim mạch cực kỳ ổn định trong khoảng 90 – 120 nhịp/phút. Với cường độ các cuộc nước rút trong đá banh đã không tăng nhịp tim nhiều. Hiện nay tôi có thể đá một trận banh trung bình khoảng 45-50 phút mà không có cảm giác quá mệt mỏi.

     * Trải nghiệm khuyếch trương trí tuệ tâm thần

     * Mục tiêu phát triển trí tuệ và tâm thần học là quan trọng hơn phát triển thể lực trẻ hoá bởi vì tâm thần và tính khoa học sẽ quay lại khuyếch trương cơ thể trẻ hoá theo. Trí tuệ là một thực thể tiềm tàng. Nếu nói rằng ta ở trong vũ trụ khi ta hoà nhập vũ tru tức là vũ trụ ở trong ta. Cả một không gian vũ trụ vô định lượng nằm ở trong ta. Sự vô vùng của trí tuệ của ta cần được khai mở. Việc khai mở trí tuệ  diễn ra như sau:

Quy nạp định hướng những khoa học mà ta cảm thấy hứng thú ví dụ như quy nạp Đại học Trường Sinh ( Đọc và nhớ).

Một số chuyên ngành ví dụ kinh doanh buôn bán,văn học, hội hoạ, ngoại ngữ, toán, lý, hoá, sinh … máy nổ, xây dựng, kiến trúc, ngân hàng … ngẫu nhiên chúng ta đã học một vài ngành trong tay. Nên định hướng những học vấn mà ta quan tâm nhất, tránh học nhiều vượt quá nhu cầu đòi hỏi của chính bản thân ta. Bây giờ ta hãy tưởng tượng trí tuệ ta là một máy tích cực siêu việt với bộ nhớ tỷ tỷ bóng (sắp sếp vào đó cả vũ trụ) .Quan trọng là tốc độ quay của dĩa đó có nghĩa là nếu cần truy sưu một vấn đề nào đó, ta chỉ cần một thời gian ngắn nhất để đọc được vấn đề đó. Đó là quá trình thiền tịnh trong đạo gia khí công hãy đưa tâm thần ta vào vô định, nhịp thở sâu, nhẹ, đều, không còn một nét suy nghĩ nào. Tai vẫn mở mà không nghe thấy, mắt lim dim không mở, không nhắm, không ngửi thấy mùi gì. Dòng khí hải được định hướng trong tâm trí ta ví dụ Đại Châu Thiên Dương công toàn phần hoà nhập vũ trụ. Và cứ như thế đến một chặng nào đó ta sẽ đạt đến trạng thái hoàn hư, đó là một không gian vô định trống rỗng, đó là không gian mà chính cơ thể ta, tâm thần ta tiệm cận thể hưng phấn nhu là danh từ Plasma của thể vật chất tới hạn. Trong không gian đó ta sẽ truy suất bất cứ điều gì ta muốn  trong thời gian gần bằng không. Trong không gian bị hẫng đó chứa đựng toàn bộ trí tuệ của ta dưới dạng thế năng, ta hãy tưởng tượng trong một trường vật chất lượng tử với tràn ngập hạt hạ nguyên tử sinh hoá, chỉ cần một định hướng yêu thương là một hạt hạ nguyên tử sinh hoá của ta có thể bứt đi với một độ dài vô tận và với thời gian quan sát bằng không. Như vậy, sợi dây tâm linh của ta có thể với tới bất kỳ một chỗ nào đó cách ta một độ xa vô định trong một thời gian bằng không. Nếu ta khi đó bỗng nhớ thương một người thân yêu đã chết thì bằng một số sự bứt phá lượng tử từ cơ thể ta – chính là đặc trưng của ta trong một đơn nguyên hạ nguyên tử sinh hoá – ta đã vượt qua không gian mà chính ta đang sống để vào không gian song song với ta mà mắt thường không thấy, linh hồn thường không thấy nhưng ta có thể nhìn ra bằng những sợi dây lượng tử sinh hoá của mình, bởi vì trong một khoảnh khắc nào đó bàn tay lượng tử sinh hoá sẽ thâm nhập  được vào các không gian mơ hồ kia một trường lượng tử  phiêu lãng hư vô không có năng lượng, một cõi vĩnh hằng rộng lớn bát ngát từ trái đất vươn ra toàn vũ trụ, những không gian mà trái đất đã bay qua trong thời gian tồn tại của mình. Chính vì vậy mà một số người có thể nói chuyện với linh hồn âm.

     Quay trở về vấn đề trải nghiệm khuyếch trương trí tuệ. Khi cơ thể ta đat đến trạng thái tiệm cận Plasma tức là tốc độ quay của chíp điện tử trong ta đạt cao vô tận (Thực ra dòng khí vận trong cơ thể ta cũng không nhanh lắm – khoảng 2 chu kỳ vòng quanh cơ thể ta trong 1 hút). Tuy nhiên, máy gia tốc trong ta đạt đến cực điểm làm cho đám bụi hạ nguyên tử đạt đến những thế năng không tưởng bứt phá ra đi trên quãng đường xa vô tận  trong thời gian bằng không. Giả sử ta là trái đất thì chiều trái đất di chuyển tới gọi là tương lai ,quãng đường trái đất mới di chuyển qua gọi là quá khứ, thời điểm tôi đang ngồi viết là hiện tại thì hạt lượng tử sinh hoá của ta có thể đi vòng quanh các không gian mà ta mô tả (quanh trái đất di chuyển nhiều vòng trong thời gian bằng không). Như vậy, quá khứ hiện tại và tương lai đã được ta trải nghiệm. Ta bỗng nhiên hiểu được điều đó, ta bỗng nhiên nhìn thấy con người phía trước và phía sau họ, bên trong và ngày mai của họ…

     Như vậy ,tôi đã mở cánh cửa bên phải như là sức khỏe, cánh cửa bên trái như là phần hồn. Và sự thông thái của loài người, và các bạn nhìn xem thế giới mà tôi đã thay mặt trời, đất trao cho. Hãy dùng tâm hồn yêu thương và lòng dũng cảm, hãy tận tụy và tin tưởng để trải nghiệm thâm nhập và sống trong khung cảnh đó. Con đường duy nhất đã mở, Cánh Cửa Trường Sinh đã mở trước mắt bạn.

Tác Giả

ĐẶNG CÔNG HUẤN