Quá trình phát triển tất yếu của con người và quá trình rèn luyện nhập môn Đại học Trường Sinh

Hôm nay là những tháng năm sơ khai của loài người. Từ khi thoát khỏi đẳng cấp động vật, nói chung chúng ta đang mày mò tìm kiếm cung cách sống trong thế giới con người. Tư duy trừu tượng dần dần được thông minh hóa, cụ thể về nhu cầu sống, thời gian sống và làm chủ thế giới ngẫu nhiên. Trong một trăm ngàn năm qua, loài người đã kéo dài tuổi thọ từ 20 năm, đến nay có thể đạt được 100 năm sống lâu. Quá trình trưởng thành tất yếu là 15 năm (có thể sớm hơn khoảng 13 năm). Mười lăm năm khôn lớn chúng ta gọi đó là lứa tuổi trưởng thành, đó là lứa tuổi bắt đầu có cảm giác về giới tính. Tuy nhiên, do nhu cầu về xã hội ngày một phức tạp, một con người sau khi đã học và tiến vào phục vụ xã hội, anh ta tốt nghiệp lớp 12 và đạt 18 tuổi. Chúng ta có thể coi 18 tuổi là điều kiện công nhận con người đã trưởng thành.


Nói rộng ra trong thế giới động vật, chúng ta thử lấy một vài loài làm ví dụ về tuổi đã trưởng thành:


Gà trưởng thành vào 6 tháng tuổi – tuổi thọ trung bình của gà là từ 10 – 12 năm (20 lần tuổi trưởng thành).


Chó trưởng thành vào 8 tháng tuổi – tuổi thọ trung bình của chó là từ 10 – 20 năm (20 lần tuổi trưởng thành).


Trâu bò trưởng thành vào 2 năm tuổi – tuổi thọ trung bình khoảng 40 năm tuổi


Voi trưởng thành vào khoảng 7 tuổi, sống được 60 năm (10 lần tuổi trưởng thành)


Con người cơ bản tuổi trưởng thành 15 nhưng chỉ sống được khoảng 90 tuổi (6 lần tuổi trưởng thành).


Qua phân tích trên, chúng ta vô cùng băn khoăn về chính chúng ta? Hình như về sức sống so với tuổi trưởng thành chúng ta kém xa loài động vật khác. Chỉ có thể lý giải về sự phức hợp về cấu tạo con người đang tiến hóa mạnh mẽ nhưng chưa hoàn thiện. Khác với các loài động vật, thực vật khác trên trái đất (sống và tiến hóa phụ thuộc vào điều kiện tự nhiên), loài người đã nhanh chóng vượt qua giai đoạn phụ thuộc vào tự nhiên bằng lý trí, sức tưởng tượng chế tạo ra phương tiện bảo vệ mình trước sức mạnh của thiên nhiên như: xây dựng nhà kiên cố, xe cộ, máy bay và các phương tiện khác phục vụ sức khỏe cộng đồng. Con người đã nghĩ ra thuốc uống và phương pháp lao động, vận động, thể thao để duy trì cuộc sống gia đình và sức khỏe của bản thân. Tuy nhiên, trong giai đoạn ngày nay, con người dường như hơi ngủ gật hoặc là do họ tiến hành chiến tranh sắc tộc, trước mắt là để bán các phương tiện kỹ thuật chiến tranh và sau đó là để chiếm ngôi bá chủ thiên hạ, tiêu diệt các sắc tộc kém hơn. Một bộ phận lớn khác thì hô hào với những sáng kiến, chế tạo công cụ và các vật thể phục vụ loài người.


Quá trình tiến hóa đó có thể chậm chạp so với những gì loài người sẽ phải đương đầu với thiên nhiên trên trái đất, trong hệ mặt trời, trong thiên hà và trong vũ trụ bao la. Sự sáng tạo những thiết bị chính xác phục vụ thông tin và phục vụ tư duy đang tiến triển tốt đẹp đã làm cho loài người có cảm giác bay cao. Tuy nhiên, đó vẫn đang là cuộc bay cao ngẫu nhiên, vô định, độ cao đó chưa chắc đã hợp lý.


Các bạn thân mến!


Đến cuối cuốn sách này, chúng ta sẽ trầm tư và suy nghĩ tiếp có thể đến lúc đó ánh sáng chói chang sẽ rọi sáng cho chúng ta tiến bước ngạo nghễ hơn, anh dũng hơn trên đường đời riêng tư của mỗi con người.


Lại quay lại tuổi của con người, tại sao chúng ta chỉ sống có 6-7 lần tuổi trưởng thành?


Trải qua hàng vạn năm, con người đã thông minh hơn lên và đưa tuổi thọ từ 20 năm đến 30 năm, 40 năm, 60 năm và ngày nay có thể là 80 năm xác suất 100 năm. Thật là quá ít ỏi so với các động vật khác. Trong 10 ngàn năm qua, chúng ta chỉ đưa tuổi sức sống (tuổi trưởng thành so với tuổi thọ) từ 3 tuổi đến 6-7 tuổi, các động vật khác thường có tuổi sức sống là 20, thậm chí chim Ưng có tuổi sức sống đến 40 và loài Rùa cũng có sức sống cao như vậy. Nếu chúng ta bớt lệ thuộc vào thiên nhiên, thân thể ta mạnh khỏe hơn, cơ thể ta vững chắc hơn thì ít ra chúng ta cũng có tuổi sức sống là 20 giống như ở động vật. Suy ra là 15 x 20 = 300 tuổi. Nếu chúng ta biết sống dũng mãnh như chim Ưng với tuổi sức sống là 40 thì chúng ta có thể sống 15 x 40 = 600 tuổi.


Chúng ta nên sáng suốt đi tìm kiếm các quá trình sinh hóa để kéo dài tuổi thọ của loài người cho cân bằng với thiên nhiên và vũ trụ bao la không có tận cùng. Đó sẽ là cuốn sách khác mà một trong chúng ta, sau khi đã hiểu thấu tâm huyết của loài người, sau khi đã thấm nhuần Đại học Trường Sinh sẽ sáng tạo ra nó. Hãy để hi vọng đó nằm ở vô cực. Bây giờ chúng ta quay về thực tại.


Có nhiều chiều hướng để kéo dài tuổi thọ nếu chúng ta quan điểm tuổi thọ là thời gian dài. Có nhiều suy nghĩ rằng giấc ngủ dài sẽ làm cho tuổi thọ dài ra. Con người có thể ngủ một thời gian nào đó để có thể tỉnh lại vào kỷ nguyên mới. Đó là một điều hết sức khó khăn, chúng ta có thể hiểu là tế bào không thể ngủ yên, vật chất xây dựng nên cơ thể sống. Nếu cơ thể đó không sống nữa thì tất nhiên nó sẽ chết. Cho nên trong giấc ngủ con người sẽ từ từ già đi.


Có thể là chậm quá trình trao đổi chất thì ý nghĩ sẽ chậm hơn, động tác sẽ chậm hơn, thế giới loài người sẽ lười biếng hơn. Tất cả mọi việc đều chậm rãi, tương lai sẽ dài lâu, hiện tại như bất tận. Sự nghịch lý này dường như không xảy ra trên trái đất vì sự sinh tồn của loài người phụ thuộc vào thiên nhiên, mặt trời, mặt trăng và trái đất. Chính nhịp điệu ngày đêm và quá trình đều đặn của nó đã tạo ra chúng ta. Cho nên chúng ta phải tuân thủ theo nhịp điệu của trời đất đó.


Có thể làm cho quá trình trao đổi chất trong con người đạt đến mức toàn phần, sao cho không còn sót lại những phần tử tự do trong hệ tuần hoàn nữa, sẽ có chu kỳ tái sinh tế bào mới thay cho những tế bào đã phân chia đủ trong thời gian số lần nhân đôi.


Có thể tạo ra quá trình tuần tự thay đổi bằng tế bào non trẻ được sinh ra thế chỗ cho những tế bào già đủ tuổi bằng quá trình lọc hết những tế bào chết và các sản phẩm thừa của cơ thể sống.


Bắt cơ thể sống có đủ sức mạnh thì phải đạt được những điều kiện như sau:


          Sức sống mãnh liệt trước thế giới thiên nhiên như thời tiết, mưa, nắng, khí hậu nóng lạnh chuyển động nhanh đi xuyên qua bão tố.


          Trao đổi chất toàn phần.


          Tái tạo tế bào thần kinh và nhiễm sắc thể làm đổi mới nhiễm sắc thể bản thân sao cho hoàn thiện hơn, thích nghi hơn, khỏe mạnh hơn, trường thọ hơn.


Thực tế cuộc sống con người đã không có đủ những yếu tố quan trọng nêu trên. Cuộc đời người đẹp nhất là được sinh ra và sống đến trưởng thành, tức khoảng 18 tuổi. Con người hưởng thụ phấn khởi và hào hứng nhất từ 18 đến 25 tuổi. Sau 25 tuổi, những trục trặc trong cơ thể sống đã bắt đầu tàn phá dần dần cuộc sống tiếp theo, thoạt tiên rất ít, rất nhỏ nhặt, qua tháng năm đến 35 tuổi những trục trặc lớn dần lên thành bệnh nào đó tùy theo từng người, đến 40 tuổi con người cảm giác bắt đầu xuống sức, họ không thể chạy một mạch ngoài đường, không thể bơi lội sảng khoái như trước, không âu yếm nồng thắm với bạn đời của mình như xưa và cứ như vậy sẽ là tuổi 50, rồi 60, 70 con người bắt đầu với những nhịp sinh học chậm dần. Tuy nhiên, tâm hồn vẫn phơi phới, trí thông minh ngày một rộng lớn, sâu sắc hơn. Tuy nhiên, cơ thể bắt đầu suy vong, nó làm cho nguồn cảm hứng từ từ héo mòn. Một số năm tiếp theo đến 80, 90 tuổi sẽ là cuộc đấu tranh giành sự sống còn của cơ thể héo hon, nhưng linh hồn của họ thì vẫn như ngày nào, vẫn yêu mến cuộc sống chứa chan này. Tuy nhiên, con người họ đã khô rồi, và một căn bệnh nào đó sẽ đưa họ về cõi hư vô.


Hàng ngàn năm đã qua, loài người có một đam mê và ý nguyện vĩnh cửu, cháy bỏng đó là Trường Sinh. Không gì quí hơn được sống Trường Sinh. Dĩ nhiên cuộc sống đó phải sôi động, làm việc sáng tạo trong đấu tranh và hạnh phúc.


Bạn đang chuẩn bị bước vào thế giới mới của một quốc gia đại đồng xa lạ, chuẩn bị gột rửa tâm hồn, ý thức cuộc sống ngày nào hôm nay sẽ đổi thay tốt đẹp hơn. Những mưu toan, đố kỵ trong cuộc đời từ từ nhường chỗ cho những cuộc thi sòng phẳng theo một cán cân công lý chuẩn mực.


Bạn đang đặt chân lên biên giới của thế giới thần tiên. Tuy nhiên, để đi đến thủ đô của nó thì phải cần một đoạn đường xa xăm. Khoảng cách của quãng đường đó tùy thuộc vào thành tích của mỗi cá nhân. Có người coi công việc đó là đơn giản mà đi mãi không đến. Có người bị lôi kéo bởi đời thường mạnh mẽ quá mà lúc đi, lúc dừng lại không biết ngày nào tới nơi. Cũng có người được trời đất ban cho trí não và đam mê sẽ sớm đến được thủ đô của sứ sở thần tiên. Bạn sẽ ngạc nhiên chăng khi mà tôi tiết lộ về không gian kỳ lạ đó? Đó chính là nơi bạn đang đứng, đang ngồi, đang lao động, đang dạo chơi, đang xới đất, hay hái hoa, nghe nhạc. Tuy nhiên, dưới ánh mắt đời thường là như thế, nhưng dưới mắt người tiên, thế giới đó là một bài ca thắm đượm tình yêu thương và lòng say mê. Đó là một thế giới của linh hồn bất tử, tuổi trẻ và các mối ràng buộc xã hội xảy ra khác hẳn, không bắt buộc mà tự giác, không đàm tiếu mà ngợi ca hoặc thành kính, không căm giận mà mỉm cười, không tham lam đố kỵ mà ngợi khen, sẵn sàng chấp nhận những sáng tạo, chính kiến mới. Mọi người sống trong một luật pháp giản dị nhưng kiên quyết. Bạn đã đến giảng đường của Đại học Trường Sinh. Mời bạn ngồi vào ghế và bắt đầu lắng nghe. Chính tôi là một trong những sinh viên đầu tiên của trường vì tôi hy vọng trên thế giới này có nhiều người suy nghĩ như tôi. Ngôi trường sẽ được lập ra trong một tương lai gần gũi nào đó một khi có nhiều người hảo tâm để ý đến ước muốn này, nhưng có thể nó sẽ được xây dựng tại miền nam Việt Nam quê hương tôi. Riêng tôi sẽ cố gắng làm việc hết sức mình để có kinh phí xây dựng trường Đại học này. Tâm huyết này là của tôi, của các bạn, những người bắt đầu ngồi trên ghế giảng đường này.


Chào các bạn, hôm nay chúng ta bắt đầu quá trình rèn luyện nhập môn Đại học Trường Sinh. Trước tiên, tôi muốn tâm sự một chút, đó là khi tôi còn trẻ tuổi, khoảng 16, dịch viêm màng não đã lan tràn ở Hà Nội, Hà Đông vào những năm 1968 – 1969, vật chất thật là thiếu thốn, đời sống không ổn định vì Việt Nam đang trong chiến tranh tàn khốc. Tôi cũng bị nhiễm bệnh, điều rủi ro: tử vong hay mất trí lúc nào cũng treo trước mắt tôi. Đầu óc tôi lúc nào cũng quay cuồng, một lò than hồng đang nướng trong não tôi, ý nghĩ cứ chạy lung tung, xoay vòng hỗn độn. Âm nhạc như cắn xé não tôi, tôi càng cố gắng tư duy bao nhiêu thì tôi càng cảm thấy đầu óc mình căng thẳng bấy nhiêu. Tôi cảm thấy trí nhớ mình sụt giảm, không còn tinh anh nữa. Trong lúc sống chết đó, trời đã thương hại tôi. Lúc nào tôi cũng có ý nghĩ là phải cố dừng các suy nghĩ lung tung ấy. Tôi có nghe nói bên Ấn Độ có đạo thiền, ngồi không suy nghĩ bất động hàng ngày liền nên tôi  tập luyện theo. Điều đó đối với tôi thật khó khăn vô cùng, lúc đầu tôi chỉ ngừng suy nghĩ được một vài giây và rồi ý nghĩ lại miên man đến đâu đó không kiểm soát được. Trong khoảng một tháng trời, tôi chỉ có thể ngừng suy nghĩ từng phút một, đó là một thành công lớn lao. Ba tháng sau, tôi có thể ngừng suy nghĩ được 5 phút. Lúc bấy giờ tôi hiểu là mình sẽ không bị điên nữa, rồi đây tôi sẽ qua khỏi. Khi mà cảm xúc của con người dâng lên tột đỉnh như thất tình, thất bại trong kinh doanh dẫn đến phá sản, hoặc như thi cử đạt chỉ số thấp kém, cạnh tranh thua cuộc con người ta thường dễ bùng phát bi quan hoặc cơn giận thái quá hoặc trầm cảm. Nếu bạn đang ở trong tâm trạng đó thì hãy thử ngưng suy nghĩ từng lúc một. Nhiều lúc như vậy sát liền nhau cũng giúp hãm bớt lòng mình, sau đó sẽ trở nên thư thái hơn.


Thực ra tuổi nhập học kỹ thuật trường sinh có thể bắt đầu từ tuổi trưởng thành, từ 15 tuổi. Tuy nhiên, trong tương lai sau này các bậc phụ huynh có thể bắt đầu cho con trẻ sống trong khuynh hướng trường sinh sớm hơn, có thể từ 10 tuổi. Trong độ tuổi từ 10 đến 18 tuổi sự phát triển tư chất và thể chất ở loài người đang mạnh mẽ, ổn định. Vì vậy trong khoảng thời gian này chỉ nên tích lũy kiến thức học phần, và tập luyện thiền học. Ngay cả tuổi 25, thực ra cơ thể con người đang sung sức, đời thường đang ảnh hưởng đến tâm lý sống mạnh mẽ và phần đông chưa cảm giác cần thiết đến thuật Trường Sinh. Mãi đến sau tuổi 30, sau khi đã lăn lộn ngoài xã hội, an tâm với cuộc sống gia đình, bạn bè, công việc, con người mới tỉnh ngộ để chú tâm đến điều mong ước là làm sao để sống lâu. Thuật Trường Sinh phải tập lâu dài từ 5-10 năm đến 20 năm, nhưng họ đã bắt đầu hơi muộn, nghĩa là 50 tuổi họ mới bắt đầu để tâm tập thiền học, yoga, hoặc khí công. Tuy nhiên những thể loại kỹ thuật này là chính yếu trong môn pháp trường sinh nhưng không phải là tất cả. Vì sao vậy? Bởi vì học Khí công cần phải học thêm Đạo là người Tiên, và còn nữa phải biết Pháp. Chúng ta gọi tất cả là Khí Công Tâm Trí Niệm Pháp. Hiểu nôm na như sau: có Tâm thì mới mạnh mẽ, trong sáng, có PhápKhí mới vận hành theo ý nguyện, làm nhiệm vụ mà ta mong muốn.


Ở đây, Khí thì dễ hiểu rồi, nó là năng lượng điệu sinh học mang thông tin của bản chất người đang vận khí.


Tâm là tâm hồn trong sáng, định hướng chuyên mục vào một mục tiêu nào đó, hết lòng vì mục tiêu đó để chữa bệnh hay sáng tạo. Khi nói Tâm có nghĩa là triệt tiêu hết những tật xấu của con người chỉ còn hoàn lại những đặc tính tốt nhất. Chữ Niệm Pháp có nghĩa là kiến thức. Kiến thức càng cao phân tích càng giỏi, cắt nghĩa càng đúng thì dòng khí mới có tác dụng mãnh liệt. Chữ Niệm cũng có nghĩa là thôi miên giống như tự kỷ ám thị ta muốn như thế, ta cần như thế thì hãy như thế cho ta. Thành hay bại cũng do chữ Niệm Pháp mà ra. Nó là cả một quá trình lao khổ học tập nhiều môn phối hợp sao cho ta có thể hiểu được ta, hiểu được cơ thể ta, tâm hồn ta, sức khỏe của ta và những mong muốn tiềm tàng của ta. Lịch sử đang trôi mạnh mẽ về phía trước. Kiến thức con người ngày càng tinh tế sâu sắc và xã hội học, luân lý học … Tất cả kiến thức đều nằm trong chữ Niệm Pháp kể cả Khí Công Tâm Trí Niệm Pháp cũng vẫn là nó.


Hiểu được Tâm Niệm Pháp cũng có nghĩa là hiểu được toàn cảnh cuộc sống xã hội loài người trong thái dương hệ và rộng ra trong vũ trụ. Có tâm hồn người rồi thì mới có kiến thức tổng thể (Niệm) thì mới có Pháp, giống như pháp thuật (theo nghĩa xưa). Kỳ thực Pháp có nghĩa là quyết định theo một lý lẽ học thuật khoa học tinh tế nhất hiện nay, hiện đại nhất.


Kiến thức tổng thể (Niệm) luôn luôn tiến hóa làm cho trí tuệ ngày càng biến thiên về tổng khái niệm hiểu biết khoa học kỹ thuật của loài người. Ví dụ tính cách người Châu Âu thì trong công việc rất kiên định và tự thân sáng tạo. Trong tình yêu quyết định nhanh, nồng nàn phấn chấn, quan hệ tình dục phóng khoáng. Tính cách người Châu Á thường bị quan hệ xã hội ràng buộc, trong công việc hay lắng nghe ý kiến của một người khác khả dĩ hay hơn mình. Trong tình yêu thì nhẹ nhàng tìm kiếm tính nết của nhau, so sánh phong cách tính cách của nhau xem có hợp nhau không, cảm giác về ràng buộc gia đình xã hội lên tình yêu riêng tư. Quan hệ tình dục thì e dè, khiêm nhường. Trong tương lai không xa, sự kết hợp đặc điểm Á, ÂU sẽ tạo ra chủng loại lai trung dung giữa hai thái cực xã hội và đó sẽ là dòng giống tốt, mạnh mẽ, thông thái và đáng yêu. Thời kỳ toàn cầu hóa khó đảo ngược vì các công ty đa quốc gia đã nhận nhân viên của mình không phân biệt nguồn gốc, sắc tộc dù vàng, đen hoặc trắng, miễn có lợi về kinh tế, chính trị và dân tộc.


Bạn đã bắt đầu là sinh viên của trường Đại học Trường Sinh. Vậy thì các môn học của trường là các môn gì? Chúng ta hãy suy nghĩ về định nghĩa của nó.


Đại học Trường Sinh là trường học hướng dẫn con người nhập tâm những kiến thức khoa học kỹ thuật, khoa học xã hội và nhân văn, khoa học điện sinh hóa… khả dĩ giúp con người sáng tạo trên con đường luyện Khí Công Tâm Trí Niệm Pháp với mục tiêu Trường Sinh năng động. Con người ngày nay đang sống rất năng động. Các phát minh khoa học liên tiếp sinh ra. Cứ mỗi thập kỷ trải qua loài người lại thông minh hơn lên, cứ mỗi 100 năm con người lại tiến vào kỷ nguyên hiện đại hơn. Với sự phát minh kỹ thuật thông tin bậc cao và khoa học cơ khí chính xác từng micromet, con người đang sinh ra bản thân phi thường của mình. Trớ trêu thay, tuổi thọ con người lại quá ngắn. Một người năng động sống và làm việc quên mình thì lại quên mất trau chuốt cho sức khỏe của mình, do đó nhanh chóng bị già nua. Khoa học tự thân đã kéo dài tuổi thọ của con người song không đáng là bao. Cứ mỗi 100 năm, con người có thể thọ hơn 5 tuổi. Một ngàn năm nữa, con người có thể thọ khoảng 150 tuổi. Song chúng ta ngồi trên ghế nhà trường này chúng ta hãy đi tìm sức sống mãnh liệt của loài người. Chúng ta hãy thức tỉnh trí tuệ vô biên của con người. Chúng ta hãy mở cửa kho báu của mỗi chúng ta đó là học thuật trường sinh. Với kiến thức khoa học ngày nay, chúng ta có quyền ước mơ về cuộc sống kéo dài trong khoảng 300 – 500 năm. Trong khoảng 100 năm nữa, con người sẽ đạt được ước nguyện này, còn chúng ta phải nhanh lên, bắt đầu phấn đấu cho ước mơ này, phải kéo dài sự sống của chính chúng ta từng phút một và sáng tạo ra một di sản khoa học tâm sinh hóa vĩ đại nhằm cải cách mạnh mẽ về tư duy, tuổi thọ và khoa học kỹ thuật của loài người. Rồi đây chúng ta sẽ vô cùng tự hào đã đẩy sự tiến hóa của loài người lên một bước ngoặc vĩ đại, một trong những nấc thang đầu tiên của xã hội loài người vô thường trong một tương lai xa xăm bao la.