Loài người sẽ chuyển hoá lên văn minh và từ đó chuyển hoá lên vô thường. Chúng ta đang cố gắng chuyển vào thời đại văn minh. Nguồn gốc của thời đại mới bắt đầu từ trường sinh. Muốn tiến hoá được như vậy phải có lòng tin tuyệt đối vào định hướng là như thế: bán sơ khai–> văn minh –> vô thường. Lòng tin sẽ hướng dẫn mục tiêu phấn đấu. Để tách khỏi giai đoạn bán sơ khai chúng ta phải dần thay đổi nhiều quan điểm và phương pháp sống còn từ công việc đến xã hội và đến gia đình. Toàn bộ nền văn minh của loài người để lại là cần phải bảo vệ kỹ lưỡng. Tâm linh của người vô thường là khác lạ so với đời thường, bởi vậy đối sử gia đình thông thường xảy ra khủng hoảng. Tuy nhiên, quan trọng hàng đầu là vì các thành viên trong gia đình ba mẹ, vợ con phải được ta lo lắng chu toàn, nhà ở tiện nghi chăm sóc chu đáo. Cõi vô thường làm người ta không có nhiều cảm nhận thông thường. Bản thân tôi là một người bị giày vò về khiếm khuyết không thông thường của mình. Mình vẫn có tình thương mến gia đình, thậm chí tâm linh mến thương gia đình rất lớn lao, tuy nhiên biểu hiện thực tiễn thật nghèo nàn làm cho vợ con không cảm nhận được tình cảm đó. Tình cảm của tôi đối với ba me, anh chị em trong gia đình cũng vậy, tôi luôn bị coi là kẻ lửng lơ, nhạt nhẽo. Nếu tôi sính đạo phật có lẽ phải thành kẻ tu hành, nhưng toi là chúng tiên còn có đam mê kẻ khác phái, tuy là ít thôi nhưng không thể tiết dục, ăn chay, tu niệm, cũng như sinh ra là người thì mãi mãi vẫn là người vậy.
Trở lại vấn đề xã hội vô thường. Đó là một xã hội bán sơ khai –> văn minh –> vô thường. Ba trạng thái đó sẽ tồn tại cùng nhau. Khi đứa trẻ sinh ra cho đến lúc 15 tuổi sẽ sống trong trạng thái bán sơ khai, từ 15 tuổi đến 25 tuổi là trạng thái văn minh, từ 25 tuổi trở đi sẽ là trạng thái vô thường, cũng có thể con người sẽ quyết định mình vô thường ở tuổi nào trở đi có thể ở 30 tuổi hoặc 50 tuổi … Con người khó mà từ bỏ trạng thái bán sơ khai và trạng thái văn minh. Có một số người sẽ không bao giờ vào vô thường và có một số người không cần sống lâu. Không phải tất cả mọi người đều có ý chí bởi vì không phải ai cũng trả lời được là sống lâu để làm gì? Tuy nhiên, cũng chẳng cần ý chí tôi vẫn lý giải sống lâu để làm gì?
Sống lâu là để duy trì linh hồn bất tận luôn tươi trẻ và yêu cuộc sống. Bạn hãy lắng nghe những người lớn tụ tập và nói chuyện hàn huyên. Họ luôn nhắc lại xưa kia khi còn trẻ thơ, ở các nhóm tuổi khác nhau cũng vậy, người ta luôn cảm nhận là xưa kia khi còn nhỏ tâm hồn luôn cảm xúc như vậy. Mặc dù cơ thể đã già nua.
Sống lâu là để sáng tạo thêm cho loài người những kiến thức mới mà xưa nay những kiến thức cũ do con người dưới 100 tuổi nghĩ ra. Ta hãy tưởng tượng khi ta 160 tuổi hoặc 200 tuổi ta sẽ sáng tạo ra một kiến thức nào đó như là một phát minh và đó sẽ là một điều kỳ diệu, hoàn toàn khác lạ so với kiến thức con người ngày nay.
Sống lâu là để thâm nhập vào bản thân ta, cải hoá chính ta, thay đổi chính ta để chuyển đổi ta từ sơ khai – bán sơ khai – văn minh – vô thường. Là để ta bước vào không gian vô tận và vô thời gian và sau hết là thâm nhập vũ trụ. Hãy hoà tan vào linh hồn vũ trụ và hãy trường tồn …