2. Khám phá bức tranh linh hồn vũ trụ

Trong một không gian không cùng là nơi xa nhất của khoảng cách đến đại No+. Đường sức của ánh sáng sinh hóa có dòng điện sinh với lực căng cao nhất, nơi đó không tồn tại những vũ trụ thực tại bồng bềnh vì chúng bị đẩy ra khỏi khoảng trống rỗng đó. Đối diện lại không gian không cùng là không gian gia nhập quá hạn các đại noron No+ . Bởi vì các vũ trụ thực tại đã quá tập trung thành một mật độ khủng khiếp? Làm cho các No+  không còn cách nhau 1T nữa mà là ở những tần xuất ngắn lại 1T=0.5T = 0.3T… ta gọi là tập hợp lực chi phối để dung hòa năng lượng khu vực. Tức là các đại noron san sẽ cho nhau luồng bức xạ hạnh nhân quá đáng của từng bộ phận khu vực. Chúng ta biết rằng các đại noron No+ không bao giờ biến mất, vì chúng thuộc về vĩnh cữu khi chúng hoạt động cách nhau khoảng 0.3T tức là 15 tỷ năm ánh sáng, thực tại thì điều gì sẽ xảy ra? Các phần rìa của vũ trụ thực tại của chúng ta sẽ chạm phải lõi hạt nhân của 1 No+ nào đó và vũ trụ của chúng ta sẽ để lại một số hệ thiên ha, thậm chí siêu thiên hà ở lại bên ngoài đại noron No+ đó. Lúc này, hệ vũ trụ thực tại của chúng ta không còn lực đẩy nữa, nó không giản nở và bắt đầu một chu kỳ ~ vĩnh cữu 1000 tỷ năm. Sức mạnh của lase sinh hóa nối các đại noron No+ thành một vũ trụ vĩnh cữu đàn hồi, nếu phần này gom lại gần nhau thì phần kia trống rỗng, càng trống rỗng thì sức căng của dòng lase sinh hóa càng tăng lên và ngược lại các đại noron No+ càng gần nhau thì sức căng của lase sinh hóa càng giảm đi có thể đó là luật bù trừ của năng lượng sinh hóa nội tại trong nhân của No+. đó là phép nhả năng lượng vào si kéo dãn vô cực bớt năng lượng trong si thu ngắn vô cưc. Đó cũng là sự tất yếu của vụ nổ hạnh nhân để tái sinh một vài vũ trụ thực tại và làm một vài đại noron No+ dịch chuyển về phía trống. Như vậy, siêu sức mạnh của lase sinh hóa chính là ánh  sáng siêu tĩnh sinh hóa của vũ trụ vĩnh cữu, nó bao trùm toàn bộ không gian. Các vũ trụ thực tại nằm trong nó, chúng ta thì nằm trong bức xạ của nó. Không phải là nhà luyện khí công tâm trí đạo pháp đã sáng tạo ra nguyên sinh (mà chúng ta chỉ sáng tạo ra trường lượng tử sinh hóa mà thôi).

Thực vậy, dung dịch trường sinh tức là trường lượng tử nguyên sinh. Có thể chúng ta là một sinh thể khi chúng phát động dòng điện sinh đi theo một quán tưởng khí công thì từ từ chúng ta tích tụ được chất nguyên sinh đã có sẵn trong không gian mà ta chiếm chỗ. Đến một lúc công pháp của ta trở nên thuần khiết và tiệm cận thể plasma thì chúng ta đã đạt được Trường lượng tử nguyên sinh. Khi ta có Trường nguyên sinh thì ta sẽ tiếp tục luyện công pháp thấm dần thật nhiều nguyên  sinh chất.

Đến một mức độ nào đó, khi chúng ta phát công thu nhận năng lượng bức xạ vũ tru, ta sẽ dần thu nhận được nhiều tức là t nơi ta thông thái và chuyên cần đến mức độ nào mà thôi.!

Món ăn năng lượng vũ trụ đã có sẵn, nhưng chúng chẳng dành riêng cho ai , không cho khơng  ai không phải lúc nào cũng ăn được và không phải đã ăn được thì sau đó lại được ăn. Chất nguyên sinh là một chất kỳ bí; chúng tồn tại đó mà không nắm bắt được, chúng có  sẵn trong không gian mà ta chiếm chỗ, nằm trong cơ thể ta mà ta cũng gần như không xài được bởi vì sao? Vì chúng là một bức xạ điện lase nguyên sinh là thế giới nguyên sinh được dệt lòng vào vũ trụ thực tại mà chúng ta đang sống. Vì sự phát xạ lase nguyên sinh không có biên độ giao động nên chúng là các hiện tượng vạch ngang và dọc. Toàn bộ các vạch có biên độ bằng 0 đó đã vẽ ra không gian của chúng. Chúng ta đứng trong không gian đó và chịu kẻ vạch. Khi một thần nhân phát động một bông năng lượng khí công ở mức độ sánh ngang bức xạ nguyên sinh (sự trong sáng năng lượng) và niệm một hướng đi của một yêu cầu nào đó. Lúc đó, thông tin phát đi trùng với bức xạ nguyên sinh và được tiếp nhận. Mức độ bông khí công được bông bức xạ nguyên sinh cặp theo tức là hạt bức xạ nguyên sinh dừng lại hòa vào bông bức xạ khí công tăng dần thế năng và cuối cùng đạt được ý nguyện của niệm pháp. Như vậy, bông bức xạ nguyên sinh đã ghi nhận một diễn biến và phù trợ cho diễn biến đó.

Như vậy, muốn làm chủ được năng lượng ánh sáng sinh hóa, thì chúng ta phải phát một công khí hải có thế năng rất cao sao cho hòa nhập được biên độ năng lượng của nó!

Có như vậy thì chúng ta mới đồng hành cùng năng lượng đó. Tuy nhiên năng lượng đó rất cao, mức độ tập trung của các dòng notrino+ chen kỹ vào nhau là một hạn mức không tưởng! Còn dòng notrino+ của ta là quá nhỏ bé, hay là con người không vượt được qua cản trở này?