III) Tái Sinh Thần, Xác Con Người

Ông trời tạo ra sinh vật đơn bào rồi đa bào… theo một cách là tạo ra sự xung đột hóa học, vật lý học, trường lượng tử sinh hóa lý… tức là sinh ra một dung dịch có thể lưu chuyn hóa học, vật lý học, và trường lượng tử học và nhắc lại được phép lưu chuyễn đó trong những không gian khác nhau, thời gian khác nhau và các điều kiện vì điện từ trường các điều kiện phản ứng hóa học và điều kiện vật lý nào đó, sau khi cấu tạo ra được một loạt các phần tử phần tử phức hợp kỳ diệu như vậy Ông trời thổi vào đó linh hồn vũ trụ và như thế, sự sống của nguyên sinh vật bắt đầu. Các nguyên sinh vật có tính ghi nhớ ngày càng nhiều lên để từ từ hình thành ADN sinh hóa của tổng toàn thể các động, thực vật ngày nay. Các ADN lưu trữ toàn bộ quá trình sinh ra phát triển trưởng thành để hòa nhập vào môi trường sống của mình. Đó chính là một mã hành động ghi nhớ phép tái sinh nồi giống của mình sau khi bản ngã chủ thể già nua, ngã gục vào lòng đất. Các thể ADN động thực vật là các bản mã ghi nhớ phép tồn tại không phụ thuộc hoàn toàn vào điều kiện sống trước mắt , đó là tinh thần chiến đấu để sống. Tuy nhiên các ADN không dạy các kiến thức xã hội mà ở đó các động vật phải trải qua quá trình rèn luyện sống và học cách sống trong môi trường thực tiễn của mình. Như vậy đối với loài người đến một lúc nào đóluyện sống và học cách sống trong môi trường thực tiễn của mình. như  nhiên các ADN ___ kiến thức khoa học xã hội là quá nặng nề và không đủ thời gian hiểu và ghi nhớ, thực hành cho bản thân một con người nhỏ bé và có tuổi đời ngắn ngủi như chúng ta ngày nay! Trước mắt toàn bộ loài người chúng ta ngày nay là một chân trời trống rỗng, hoang đường và đó là lối đi bắt buộc của chúng ta, thâm nhập, hiểu biết nó, khai phá nó. Đó là một cửa định hướng của chúng ta dù rằng kiến thức của chúng ta về một chân trời tái sinh thân xác con người là một con số không thực sự!!


1/ 1.1 Cửu cánh quan trọng của chúng ta là tôi đã mô tả ra một vũ trụ vĩnh cữu đàn hồi và quan trong hơn nữa là đó là vũ trụ sinh hóa. Vũ trụ sinh hóa vô tận bao phủ toàn bộ các vũ trụ thực tại khác và bức xạ lượng từ sinh hóa của chúng tạo ra sự sống khắp nơi trong vòng tay của nó. Chính vì luận thuyết này chúng ta sẽ tiến bước vào công cuộc tái sinh mình chúng ta gọi là phép gia tốc tái sinh ADN của loài người hướng trường sinh, gọi một các nôm na là tái sinh thân xác con người, theo một quy luật bảo thủ thì sinh vật của chúng ta sẽ có sinh, có diệt, trong khi đang sống sẽ sinh sản tạo ra bản ngã mới (con cái) , có hệ ADN tương tự (dòng họ). Như vậy, cũng gọi là tái sinh ADN. Đối với vũ trụ thực tại thì cũng tương đồng có sinh, có diệt vì như hệ mặt trời của chúng ta cũng tồn tại khoảng 5-10 tỷ năm nữa. Lúc bấy giờ, toàn bộ hệ mặt trời trong đó có trái đất của chúng ta biến mất để rồi sẽ được tạo ra với một dạng hệ nào đó, giống như vật chất biến hóa khôn lường. Theo học thuyết của tôi thì vũ trụ tực tại có sinh có diệt, nhưng cũng sinh ra các hệ mặt trời mới, chúng bị treo lo lững, trong không gian kìm hãm bỡi các đại noron No+  của vũ trụ vô tận. Các vũ trụ thực tại có thể lững chững dịch chuyển, mất mát một phần hoặc bị các đại noron No+  thâu nhận vào các lỗ đen của nó. Vậy chúng tồn tại bao lâu? theo tôi các vũ trụ thực tại tồn tại khoảng từ 50 tỷ năm ánh sáng đến hàng ngàn tỷ năm ánh sáng. Chỉ có vũ trụ sinh hóa là vô tận và vĩnh cữu vì các đại noron của chúng ta tự tái sinh, chính bởi vậy, loài người chúng ta cần anh dũng đột phá, vượt qua kiến thức của chúng ta, lẩn quẩn trong vũ trụ thực tại và quan trong là “ đừng dè bỉu Tôi như một kẻ điên rồ”.


Bây giờ chúng ta hãy chú ý vào luận điểm sau đây.


a)           Bộ nhiễm sắc thể cho loài người gọn nhẹ nhất có thể và cấy thêm vào đó bộ nhiễm sắc thể sinh hóa của vũ trụ vô tận tự tái sinh.


b)           Ánh  sáng bức xạ sinh hóa dùng cho cơ thể sinh hóa của chúng ta trong tương lai sẽ được giữ lại bằng cách nào? Sử dụng bằng cách nào?


c)           Chúng ta phải chấp nhận là một phần của sinh linh vũ trụ vô tận và có nghĩa vụ cùng họ hiệu đính tiến hóa cho các Đại noron No+  


d)           Sau khi được đồng hóa, chúng ta không được sinh ra nữa, không chết nữa, chúng ta sẽ bất tử trong trường lượng tử sinh hóa của vũ trụ vô tận và sự tái sinh cơ thể hòa đồng và phụ thuộc vào sinh linh vũ trụ vô tận điều khiển sự tái cấu trúc các vũ trụ thực tại và tái sinh các đại noron No+  cũng như sự tái sinh bản thân chúng ta.


 


1/1.2 Bộ nhiễm sắc thể cho loài người gọn nhẹ nhất có thể và cấy thêm vào đó bộ nhiễm sắc thể sinh hóa của vũ trụ vô tận tự tái sinh. Nhiễm sắc thể là sự ghi chép tồn tại của sinh, thực vật trên trái đất trong 3 tỷ năm qua. Càng tồn tại thì bộ gen nhiễm sắc thể càng dày lên. Có thể trên trái đất thực vật đã sinh ra trước tiên vào khoảng 2 tỷ năm trước sau đó, động vật sinh ra theo một dòng tiến hóa khác và được khoảng 1 tỷ năm. Như vậy, những loài cây có các bộ phận gen khổng lồ là loại kiên cường nhất vì đã có thể hệ gen của chúng ta tồn tại 2/3 tỷ năm trước. Chúng ta được phát triển trên hệ động vật vào khoảng 1-1.5 tỷ năm trước. Như vậy, gần như  toàn bộ hệ động vật có tương đương nhau về số bộ gen nhiễm sắc thể. Chúng ta để qua bên phần sinh ra và lớn lên đến 25 tuổi chúng ta sẽ rất chú ý đến tiêu điểm của bộ ADN quy định về lão hóa của con người từ sau tuổi 25. Chúng ta đang đọc những bảng mã ghi chép lão hóa của sự sinh thành tồn tại của động vật. Đó là quá trình ngẫu nhiên của tạo hóa, đặc thù của trái đất. Ví dụ sự sinh ra và chết đi tồn tại ở những động vật có vú có khối lượng 50 kg cho đến 5 tấn (5000 kg). Có số tuổi tồn tại khoảng từ 20 năm đến 60 năm. Đặt biệt con người đã đạt đến 100 năm. Nếu quay về vài trăm ngàn năm trước thì chúng ta cũng chỉ tồn tại 15 đến 30 năm là cùng, như vậy so với xưa kia thì loại người đã thọ thêm gần 50 năm và trong ADN cũng quy định là loài người có thể sống 100 năm.! Như vậy, ta rút ra bài học là sự quy định tuổi và sức sống là hai khái niệm khác nhau nhưng chúng luôn đi đồng hành cùng nhau. So với một số loài có vú khác thì sự quy định tuổi của chúng ta đạt cao hơn nhưng so với tuổi sức sống thì chúng ta chỉ bằng 1/3 so với hầu hết các động vật có vú khác (tuổi trưởng thành).


Nếu con chó sống 20 tuổi trưởng thành, tức là 20 năm thì chúng ta phải sống được 20 x 15 = 300 năm. Nhưng chúng ta sống được 300 năm thì trái với ghi chép của ADN là con người chỉ sống được 50 năm + 50 năm = 100 năm. Trong đó, 50 năm sau là quá trình thông minh hóa của loài người và vượt qua các suy giảm miễn dịch của cơ thể như giảm cơ, giảm xương, mỡ dư, các mô cơ xương tàn lụi dần… cho nên nếu nói con người sống 300 năm tức là 50 n + 50 n +50 n +50 n +50 n +50 n = 50 n x 6 = 300 năm nhưng đó là lấy móc thời gian tái sinh của hàng trăm ngàn năm trước để chuyển hóa con người, nếu vậy ta có là: 50 năm tương đương 100.000 năm, 30 năm tương đương 100.000 x 6 = 600.000 năm. Tuy nhiên, chúng ta chủ trương vào sự biến đổi ADN có gia tốc tăng trưởng hướng đến trường sinh công thức phải được đặt ra là: 50n + (50n + 2%) + (60n + 3%) + (72n + 4%) + (86,4n + 5%) + (103,68n + 6%) ~ 701.52 tuổi.


Như vậy chúng ta có bảng so sánh giữa quá trình tiến hóa tự nhiên của loài người thì trong 600.000 năm loài người sẽ đạt đến sức sống 20 tức 300 tuổi. Tuy nhiên, nhờ tác động của phép gia tốc tái sinh ADN thì cũng trong thời gian 600.000 năm loài người chúng ta sẽ đạt tới tuổi thọ là 700 tuổi tức là chúng ta có tuổi sức sống là 700/15~ 46,6 tuổi. Như vậy, từ tuổi sức sống là 6 tăng lên đến 46 vậy quá trình đó được phân tích thế nào?


Thứ nhất: giảm những định nghĩa lão hóa cơ thể ở 100 tuổi. Trước hết ta nói về giác quan. Ơ da người, giác quan của da người phản ứng với nóng, lạnh, nhảy cảm với ngứa, nhột nhạt, đau và là nơi trao đổi năng lượng so với cơ thể. Ví dụ của sự thể qua da người bao gồm tiết mồ hôi nhiều để giải độc, giải nhiệt, trao đổi oxy thay phổi (15%). Trao đổi trường năng lương ( trường hạ lượng tử). Chống vảy đồi mồi nổi sờn ở tuổi 50/60 tức là làm cho lớp mỡ cặn dưới da bị tiêu đi, sự vận động thể thao làm săn lớp thịt tiêu hóa mỡ cặn cùng với thức ăn, thức ăn dinh dưỡng sẽ làm trẻ hóa cơ thể, làm da tươi trẻ tức là cá nhân đó khỏe manh.


Về mắt nhìn, ngươi ta chống lão hóa da bằng thể thao mắt. Ở cuốn sách thứ  nhất, tôi có bàn về phép luyện mắt, cũng như cơ xương mặt cũng phải được tập thể dục (nhìn vòng tròn hết biên bên phải, bên trái, hai bên, trên dưới). Về tai não cũng phải làm việc liên tục (làm việc trí não). Nếu ngừng suy nghĩ thì chúng ta phải tổn thọ vì ngừng suy nghĩ là chúng ta sẽ bị thoái hóa ngược lại với thời gian và bị trở về bản năng người nguyên thủy xưa kia. Nói tóm lại, toàn bộ các hoạt động sống còn, toàn bộ hệ tổ chức chuyển hóa máu, các lao động thần kinh cơ xương, lục phụ ngũ tạng và các lao động chuyễn hóa khí thải đều phải được giải thoát khỏi các định chế ADN quy định lão hóa ở 100 tuổi. Thật ra các ADN không quy định mà chúng chỉ liên tục chép lại quá trình lão hóa của chúng tarường năng lương ( trường hạ lượng tử). chogn1iều để giải độc, giải nhiệt, trao đổi oxy thay phổi ()ng lượn. Bởi vậy, chúng ta bắt đầu bằng các việc không cần xuất hiện các sao chép đó nữa. Chuyển các sao chép vào một chu trình lâu lão hóa hơn, cuối cùng, chuyển các sao chép đó thành một định chế của tiến hóa. Ví dụ trong một tập sao chép định nghĩa ghi nhận và thực hiện ở việc lão hóa xương  người. Ta lấy điểm tựa là tuổi 35, gọi là điểm tự lão hóa xương tính từ tuổi 35 đến 100 toàn bộ quá trình phấn đấu sẽ diễn ra như sau:


Trước hết một cú nhảy mạnh từ trên cao 2m xuống đất sẽ làm tuổi 35 đau hai đầu gối, giống như là một cú té ngã đau điếng. Có hai nguyên nhân chính dẫn đến điều đó; thứ nhất vì lâu ngày bận làm việc, chăm sóc gia đình… không còn tiếp xúc thường xuyên với thể thao nữa, cho nên gân cốt bớt dẽo dai săn chắc, ta gọi là hội chứng lười thể thao;


 Thứ hai: là bắt đầu suy xương ở tuổi 35. quá trình suy xương một phần là do uống bia rượu, cưới hỏi, sinh con (duy trì nồi giống) quá trình này mất đi đáng kể tế bào gốc và sản sinh rất nhiều năng lượng gốc trong các cuộc mây mưa. Quá trình sơ cứng chuyễn hóa đang lấn sân của quá trình phát triển cơ thể (sự chuyển hóa năng lượng, suy giảm nghiêm trọng ở các tuổi lớn hơn).


– Từ đó, chúng ta có 3 biện pháp chính để chiến đấu với việc loãng xương là từ từ tập thể thao một cách bền bỉ và chuyên cần. Chúng ta sẽ không sợ sự già cả sẽ làm giảm độ dẽo của xương,  không sợ tuổi già không chiu nổi huyết áp cao. Khi thể thao mạnh. Bởi vì ta có:


– Uống thuốc tăng cường lưu chuyển cho khớp xương dẽo, uống thẳng canxi Sando vào cơ thể (cơ thể thể thao). Điều chỉnh ăn uống cho phù hợp độ tuổi, phương châm tình dục hài hòa (phòng trung thuật).


– Nâng cao năng lực tự chủ, tự cường bằng cách luyện khí công tâm trí niệm pháp (cuốn 1) đưa cơ thể luyện tập thích nghi với tính hoạt hóa cao, đào thải cặn bã toàn diện.


Như vậy, toàn bộ quá trình cố gắng của chúng ta chính là phép viết lại quãng thời gian mà ta luyện tập kéo dài tuổi thanh niên và ghi nó vào ADN của chính ta. Muốn ghi được vào đó là cả một nổ lực lập đi, lập lại hàng ngàn lần và trong khoảng thời gian nào đó ví dụ : 5 năm/ 10 năm… giả sử quá trình năng động đó diễn ra trong 10 năm tức là lúc ta đang ở 45 tuổi, ta sẽ thấy rõ ràng rằng so với lúc 35 tuổi có thể ta đang sung sức hơn, mạnh mẽ hơn (không đau khớp gối, vẫn sinh hoạt tình dục đều đặn, vẫn uống bia rượu đều đặn). Việc viết lại ADN không phải là dễ như tôi miêu tả mà trong phép thực hiện đó, chúng ta phải nhân 10 lần tinh thần chiến đấu cố gắng, khắc phục từng phần nhỏ nhất của quá trình tôi luyện chuyễn hóa cơ thể chúng ta. Một khi định nghĩa được nêu lên nó như là một quy tắc nhưng chờ mãi mà nó không là quy tắt nữa vì hiệu lực của sự lão hóa đã bị  vượt qua thì toàn bộ quá trình thực hiện vượt qua đó trong thời gian đưa lên định nghĩa đính chính lại giống như… kéo dài thêm 5 năm nữa… tuy nhiên, sau 5 năm toàn bộ quá trình cố gắng chống lão hóa đã được vượt tiếp tục thì định nghĩa cổ điển của 10 năm xưa cũ không còn đúng nữa mà thay vào đó là sự ghi nhận, chấp nhận sự thật là hệ xương sau 10 năm vẫn ở vào tuổi 35. Như vậy, sau hàng loạt những ghi chép phải chứng kiến lại (ghi chép lại mới) thì cơ chế ADN sẽ nảy sinh ra một định nghĩa có trí thức hơn xưa kia (ghi chép). Bấy giờ nó sẽ định nghĩa rằng, hệ xương luôn được duy trì ở một chế độ thể thao nhất định, bồi dưỡng canxi và các khoáng chất cần thiết, phòng trung thực hài hòa…được gọi là hệ xương có nổ lực chuyển hóa dẽo về với tuổi xuân thì…


ADN của muôn loài là bản sắc của tạo hóa trên trái đất chúng ta ,chúng miêu tả sự sinh, diệt, tái sinh lại trong một môi trường thuần khiết với nhiệt độ, nước, ánh sáng như trên trái đất chúng ta. ADN của loài người là một cấu tạo sinh hóa tuyệt vời. Hành động ghi chép toàn bộ cuộc sống của con người đã được mã hóa chuyển đi vào thế hệ con cháu kế tiếp. Tôi nghĩ rằng sinh linh của vũ trụ vô tận đang trên đường nghiên cứu chế tạo phỏng sinh hóa ADN của loài người chúng ta để tạo ra một nồi giống tương tự nhưng tiến hóa hơn. Tuy nhiên, chúng ta cũng nhận ra vấn đề này và cùng bắt tay nhau hiệu chỉnh lại ADN của chính mình và quy nạp vào chuỗi ADN của con người bằng các kiến thức vượt thời gian mà tôi đã mô tả ra cho mọi người cùng hiểu và cùng suy tưởng như tôi.


Thực tế hiển nhiên là ADN của loài người là chuỗi tiến hóa nhất của sinh vật trái đất. Biểu hiện tuyệt đẹp là tuổi thọ của loài người ngày một tăng trưởng, từ 30 tuổi đến 40 -> 60 -> 70 -> 80 -> 90 -> 100 -> 110…(thời gian tiến hóa khoảng 50 triệu năm qua). Trong khi đó các loài động vật khác không tăng tuổi thọ bởi vì thực tế tuổi sức sống của chúng ta đang cao hơn loài người (loài người có tuổi sức sống ~ 6 – một động vật khác, trung bình có tuổi sức sống ~20). Tuy nhiên mâu thuẩn nảy sinh ra từ nguồn gốc ADN của muôn loài trên trái đất, cụ thể là ADN của của động vật trên trái đất. Trong đó, thoạt tiên loài người đã phát triển từ một loại động vật nào đó cách đây chừng 500 triệu năm. Hiện tại quy định chung của nguồn góc ADN trong tuổi sinh diệt của động vật là khoảng 100 tuổi (trừ rùa, vẹt và chim ưng). Trong đó, rùa có thể sống tới 200 năm, vẹt 200 năm, chim ưng có thể sống tới 120 năm. Vấn đề kéo dài tuổi thọ đến trường sinh là vấn đề chuyển hóa cảm nhận ghi chép của ADN vượt thời gian, bớt phụ thuộc vào thực tại ta gọi là phép nội suy cảnh quan vượt thời gian để thúc đẩy ADN của chúng ta . suy biến vượt qua thế giời thực tại (vũ trụ thực tại) hòa nhập vào vũ trụ vô tận vĩnh cữu, đàn hồi có như vậy chúng ta mới thoát ra cái áo cổ điển của mình đó là một định hướng phiêu lưu dũng cảm và là một định hướng đúng, ai sẽ đi cùng tôi trên con đường kỳ dỵ này? Chúng ta sẽ mất mát rất nhiều và được cũng rất nhiều . mất đi hạnh phúc trong đời thường nhất của con người nhưng sẽ được sự cảm ơn của loài người chúng ta trong tương lai mãi mãi.


Trong một không – thời gian vĩnh cửu vũ trụ vô tận đàn hồi chiếm chỗ và chứa đựng bên trong bản thân mình, hàng tỷ tỷ các vũ trụ thực tại bị treo trong các không gian notrino No+ của V.T.V.T . Kể từ đó tính suy tưởng đã sắp đặt cho chúng ta một không – thời gian vượt trội quá trình ghi chép vào ADN cho một con người trở nên bị suy biến khủng hoảng từ một kết thúc hạn chế sang một tương lai không hạn chế. Ta gọi là quá trình ghi chép bằng suy tưởng này là quá trình ghi chép nội suy vượt không gian và thời gian.


Trong thế giới của phật giáo đức phật Adi- da là hiện thân của sinh linh vũ trụ vô tận bởi vì ngài biết quá khứ, hiện tại và tương lai, ta gọi đó là trí tuệ không gian của vũ trụ vô tận. Thời gian đã có từ trước kia, hôm nay và ngày mai và kết quả là bằng 0. vũ trụ vô tận có một không gian không có tận cùng và thời gian trôi trong đó gần ~0. Đức phật có một bức xạ soi chiếu gọi là trường lượng tử sinh hóa thăng giáng đột biến có bước sống ~0 vì vậy độ nhảy vọt là vô tận. Nói cách khác bức xa sinh hóa tiến một bước xa vô tận trong  thời gian gần bằng 0 đó chính là nguyên nhân của tính hiểu biết quá khứ , tương lai… trong vũ trụ thực tại của chúng ta đang sống vận tốc ánh sáng sẽ là ~ 300.000.000 km/s gọi là vận tốc của hạt ánh sáng đi trong chân không (notrino). Vũ trụ của chúng ta được sinh ra từ 15 tỷ năm trước (15 tỷ năm ánh sáng). Câu hỏi đặt ra là, trước kia là như thế nào? Sau này là như thế nào? Khi một bức xạ lượng từ sinh hóa từ một người (Đức phật) được phát vào không trung, đạt được những khoảng cách  trong một thời gian gần ~ 0 bức xạ đó trùng với bức xạ trường sinh hóa của vũ trụ vô tận. Bức xạ sinh hóa của vũ trụ vô tận đã tồn tại, đang tồn tại và mãi tồn tại với cường độ khủng hoảng đã trùng với bức xạ sinh hóa nhỏ bé phát ra từ trái đất và thể hiện mọi ghi chép về không gian và thời gian. Đức phật ở trong ta là như vậy, ta đã được thấu thị và soi sáng, ta đã đươc nhập vào ADN của linh hồn vũ trụ vô tận là vậy. Nếu chúng ta muốn trở thành các noron No+ nhỏ bé chúng ta sẽ phải đi tìm trường năng lượng sinh hóa của vũ trụ vô tận trong khoảng 30 năm trên trái đất (đó là quảng thời gian gần bằng 0 vì chúng ta đã phải phóng vào không gian rộng chừng 50 tỷ năm ánh sáng) và lúc đó, chúng ta mới cảm nhận được tình thương yêu của Đức Cha Mẹ ở thế giới vĩnh cữu…


Chúng ta đang dần hiểu được phép gia tốc biểu hiện ADN hướng trường sinh. Loài người của chúng ta hãy chạy nhanh lên nữa. Thế giới vĩnh cữu chỉ dành cho những noron hiểu được họ bằng kiến thức của ngày mai. Mặc nhiên những kiến thức đó đang được soi sáng trên các trang sách này. Sự thấu hiểu về định hướng của kiến thức mới đang bắt đầu hình thành để chúng ta chìm lắng và suy tư. Chúng ta đã biết được cách gây ức chế bảng quy tắc của mã gen di truyền như cố gắng làm lại thời gian đã qua, trì hoãn tính xã hội tự phụ và áp đặc vào một tâm lý sàng khoái, trong sáng. Vận động trí não hơn nữa, vận động cơ thể hơn nữa, hòa mình vào không gian nhỏ thực tại và lại hòa mình vào không gian vĩ đại vô cùng tận.