3. Quang cảnh tái sinh trường lượng tử nguyên sinh hợp nhất thành đại nơron No+ mới.

Đây là một cách giải thích khác hơn về việc tái sinh một No+ hoặc nhiều No+ cùng một lúc.


Ở phần 2 của chương này, tôi đã bị bế tắc khi phân tích đến mức độ rất mạnh của trường lượng tử nguyên sinh, mà con người không đơn phương tập hợp được để đồng hành cùng mức bức xạ ngyên sinh của vũ trụ vô tận, có thể bởi vì chúng ta chưa phân tích hết thế nào là vũ trụ vô tận, sinh hóa và đàn hồi?.


 


Ta tưởng tượng là có một không gian cũng vô cực đối lại không gian của vũ trụ vô tận. Đó là không gian trống rỗng. Theo lý thyết của tôi: vũ trụ vô tận có chỗ bị giãn ra vô tận.Tức là có một không gian vô tận trống rỗng giữa các đại nơron No+, không gian đó không còn là 1T nữa mà là vô cùng T. Vô cùng cái khoảng cách 50 tỷ năm ánh sáng thực tại. Tuy nhiên, tốc độ của nơron No+ ( ánh sáng sinh hóa) là vô cùng nên các đại nơron vẫn nối được vào nhau. Tuy nhiên, nồng độ lực đẩy yếu dần.Chúng ta được biết rằng: các vũ trụ thực tại được treo trong lực căng của ánh sáng laze sinh hóa của vũ trụ vô tận.


 


Một khi khoảng trống yếu dần về năng lượng ánh sáng, đó thì cũng không còn tồn tại các vũ trụ thực tại lang thang trong đó nữa. Đó là một không gian trống rỗng, vô định, không có vật chất vô cơ. Như vậy, trường lượng tử nguyên sinh dưới tên “Ánh sáng sinh hóa” bị dừng lại, các dây nối với các đại nơron No+ bị đứt tại đó ( hoặc là gần như bị đứt lìa). Nói một cách khác vũ trụ trống rỗng đó là một không gian nguyên sinh không mang dấu(âm- hoặc dương +). Như vậy vũ trụ vô tận đã sinh ra một đối vũ trụ vô tận, trong đó tràn ngập trường lượng tử nguyên sinh và không tồn tại các chất vô cơ. Đối vũ trụ vô tận là cái nôi sinh ra một (hoặc vài đại nơron No+mới).


3.1 Hình thành mới No+.


Ở chương trước, chúng ta biết được sự tái sinh của No+và chương này, chúng ta  được biết thêm sự hình thành mới của No+. Khi một không gian trung bình của vũ trụ vô tận bùng phát một vụ nổ gấp nhiều lần vụ nổ của vũ trụ thực tại chúng ta, lúc bấy giờ vũ trụ vô tận ở khu vực cực trị, có thể kết hợp nhiều No+ một lúc và trong một hỗn độn mới, nó sẽ tái sinh ra những No+ đã tham gia  vụ nổ và tạo ra một lúc  vài vũ trụ thực tại khác nhau. Nhưng hệ quả của nó là tạo ra một khoảng trống rỗng mà chúng ta gọi là vũ trụ đối vô tận. Trong quá trình giãn nở rộng, thì trong giai đoạn 1 lực đẩy mạnh dần lên của năng lượng siêu tĩnh sinh hóa, ép các vũ trụ thực tại ra rìa của vũ trụ đối vô tận và làm cho trường lượng tử nguyên sinh tham gia chiều ngược lại, tức là tiến vào khoảng trống với lực căng giản dần. Khi khoảng trống tiến đến vô cực, thì lực căng tiến tới –( tức là các cánh tay năng lượng của các No+ liên kết vào nhau, có sức sút giảm nghiêm trọng). Khi không gian lõi của vũ trụ đối vô cực = – ( tức là toàn bộ trường lượng tử nguyên sinh đã xếp lại gần nhau trong điểm 0), bởi vì trường lượng tử nguyên sinh chỉ hoạt hóa khi có sự vận hành của trường lượng tử sinh hóa( Các nguyên tố tập hợp thành một hợp thể sinh hóa có trao đổi chất). Lúc bấy giờ, vũ trụ sinh hóa bắt đầu gửi các khối vật chất sinh hóa của mình vào phía nguyên sinh lõi và quá trình hình thành một đại nơron No+ bắt đầu. Có thể hình thành một hoặc nhiều đại No+ một lúc. Thời gian ở vũ trụ này trôi mãi mãi hoặc là mãi mãi như thế. Một lúc nào đó cả đại nơron No+ có đủ các lớp năng lượng của chúng  và hòa mình vào không gian của vũ trụ vô tận. Vũ trụ đối vô tận tiến hóa ở một chiều khác nào đó trong một vô tận nào đó mà chúng ta chỉ hiểu được dựa theo hệ quả của sự suy biến và bất biến. Chúng ta biết rằng vật chất hữu cơ bắt đầu từ các axitamin và các axit amin được tạo ra nhờ một số chất khí trong vũ trụ cùng với tia cực tím, nhiệt độ vũ trụ và quan trọng là trường lượng tử nguyên sinh của vũ trụ vô tận đan xen trong vũ trụ thực tại. Trong những không gian cho phép, các axit amin sẽ dần hình thành các đại phân tử hữu cơ và khi các đại phân tử hữu cơ có trao đổi chất, thì nó nhận được phép định hướng của trường lượng tử nguyên sinh và từ đó trở nên có thần kinh. Thần kinh là một phép định hướng để sinh ra động vật trên toàn vũ trụ( những nơi nào đó như trái đất chẳng hạn), và cao hơn nữa là sinh linh vũ trụ vô tận.


3/2 Các nấc thang của động vật, con người và sinh thể vô tận.


Con người hiện đại đã tiến hóa hơn rất nhiều so với xưa kia của nòi giống người. ngay cả thưở xưa ấy, con người cũng đã là bá chủ thế giới động vật. Khó mà phân tích ngược chiều trong thời gian tiến hóa của loài người để chỉ ra rằng tại sao chúng ta biết nói? Tại sao chúng ta không có đuôi? Xét về hệ xương, hệ tuần hoàn, bài tiết, gân cơ, thần kinh, kinh  lạc của tất cả các hệ động vật có vú, thì rõ ràng chúng ta đã tiến hóa theo hệ động vật được sinh thành trên mặt đất. Theo phép đối chiếu ngoại hình tương tự, thì chúng ta giống loài đại tinh tinh ( không đuôi). Chúng ta có thể khẳng định là hệ đại tinh tinh không đuôi là nhân vật kém nhất, bị loại bỏ của sự tiến hóa của xã hội loài người. có thể trong khoảng 250 triệu năm về trước, cùng một nguồn gốc của thủy tổ loài người đã được phân đôi thành hai nhánh: một nhánh  không có ảnh hưởng của trường lượng tử nguyên sinh và một nhánh có. Nhánh có dòng tuần hoàn khí tự thân, chính là nguồn gốc của loài người. càng chứa đựng được nhiều nguyên sinh chất thì hệ tiến hóa càng có gia tốc cao hơn. Từ dòng tuần hoàn khí tự nhiên, những bậc tiền bối của loài người nghiễm nhiên nhận được nhiều hơn các hạt nguyên sinh sẵn có trong vũ trụ đan xen và dòng pô cô tự nhiên của khí hải  nghiễm nhiên mạnh dần lên và vượt trội so với các hệ thống loài có vú nói chung. Quá trình phản ứng thần kinh thăng  tiến, nhảy vọt so với các loài động vật khác, ta gọi là quá trình đại gia tốc, thăng tiến về thông tin của thần kinh con người. Cho tới ngày nay, não bộ của con người tương đương 1/60 thể trọng của họ và sau này có thể đạt tới 1/40 thể trọng. Nếu các loài động vật nào đó cũng có thể trọng não bộ như chúng ta thì chúng cũng có thể biết nói. Điều đó rất khó xảy ra vì sự hiểu biết của chúng ta gấp tỷ tỷ lần các động vật có vú khác (Về thông tin của hệ thần kinh).


Sinh thể vô tận coi chúng ta  như là những động vật thông minh sơ khai vậy. Bởi vì chúng ta mới có độ tuổi ADN khoảng 250 triệu năm (Sinh vật trái đất). Cũng như chúng ta đã tiến xa về sự tiến hóa so với các động vật trên trái đất. Sinh linh vũ trụ vô tận đã tiến xa so với chúng ta. (Không loại trừ khả năng chúng ta đã bị cấy sinh thể tiếng nói từ sinh thể vô tận).

Sự thông thái là nằm ở  quá trình  tồn tại trong thời gian lâu dài; ta có thể coi bức màn nguyên sinh của vũ trụ vô tận là sinh thể thông minh nhất, sau đó đến các đại nơron No+ và dưới nó là sinh thể vô tận. Chúng ta coi mình như ở nấc thang thấp nhất? nếu tỷ trọng vật chất cấu tạo nên cơ thể chúng ta so với chất nguyên sinh là nhiều nhất? Càng ngày câu trả lời về sự tồn tại vĩnh cữu càng rõ hơn lên. Cơ thể nguyên sinh là hệ sống bất tử, tiếp theo là hệ thống sinh hóa trong No+, thứ ba là sinh linh vũ trụ vô tận, thứ tư là các hệ sống khác hữu hạn (trong đó có chúng ta). Cứu cánh quan trọng nhất để chúng ta hy vọng là: Trong sâu xa nguồn gốc sống của chúng ta, cũng là phát xuất có ảnh hưởng của chất nguyên sinh trong vũ trụ. Song song với vũ trụ vô tận của chúng ta, đó là chất nguyên sinh nguồn gốc từ vũ trụ vô tận (và đối vô tận). Sự sống bất tử nằm ở khâu làm sao vận hành một chu kỳ khí hải đồng hành với chất nguyên sinh ngày một tăng trưởng theo kiểu gia tốc tăng trưởng nguyên sinh thần khí.